top of page
thaopn09

Câu chuyện của Shin: vượt qua ung thư thận giai đoạn cuối -Phần 1: uống nước sạch và hít thở vào mỗi buổi sáng.

Đã cập nhật: 15 thg 5

Mình đã rất ấn tượng và say sưa với câu chuyện của Shin trong cuốn “Radical remission: surviving cancer againt all odds” của Kelly A. Turner, nên sau câu chuyện của Ginni (https://www.heartyourhealth.blog/post/ginni-người-phụ-nữ-vượt-qua-ung-thư-vú-giai-đoạn-3-nhờ-thay-đổi-chế-độ-ăn-uống), mình quyết định tóm tắt quá trình bị bệnh và dịch nguyên lại hành trình tự hồi phục của Shin nhờ uống nước sạch, nhịn ăn, hít thở vào trước bình minh và gửi yêu thương tới căn bệnh ung thư của mình. Mình chia thành ba phần để mọi người dễ đọc và theo dõi, vẫn với mong muốn lan tỏa được niềm tin phục hồi triệt để khi thay đổi lối sống tới những người mắc bệnh ung thư hay quan tâm tới sức khỏe:


Shin Terayama là người Nhật, đang sống cùng vợ và 3 con khi bị phát hiện ra mắc ung thư thận vào tuổi 47. Từ bỏ đam mê chơi Cello khi tốt nghiệp đại học và bắt đầu cuộc sống cống hiến cho công việc, Shin đã rất thành công và có tiếng tăm với vai trò là chủ tịch một công ty tư vấn của riêng mình ở độ tuổi ngoài 40. Cũng như đa số những doanh nhân người Nhật khác cùng thời, Shin làm việc từ 12 đến 15 tiếng mỗi ngày và đỉnh điểm là ở tuổi 46 khi cơ thể hoàn toàn kiệt sức vì mệt mỏi, ông đang làm việc với cường độ chỉ ngủ 3-4 tiếng/ngày.

Với tình trạng mệt mỏi, Shin đã đi xét nghiệm máu và kiểm tra trong suốt 1 năm rưỡi mới gặp được một bác sỹ chuyên khoa nội cảm thấy thận phải của ông có vấn đề khi sờ vào bụng, ngực và lưng của Shin. Sau khi đến bác sỹ tiết niệu siêu âm, Shin đã được chẩn đoán là có một khối u rất lớn bên thận phải. Sau đó ông được phẫu thuật để cắt đi khối u, và họ cũng xác định đó là ung thư. Nhưng các bác sỹ và người nhà đều giấu Shin sự thật, ngay cả trong suốt quá trình điều trị hóa trị và xạ trị sau đó, Shin đều chỉ được biết đến như là các mũi tiêm bình thường.

Sau 5 tháng điều trị bằng hóa trị, xạ trị, với tình trạng tế bào ung thư đã di căn tới phổi phải và trực tràng, vợ Shin được các bác sỹ thông báo rằng ông chỉ có thể sống thêm vài tháng nữa. Lúc này điều kỳ lạ đã xảy ra với Shin: ông có một giấc mơ về đám tang của mình, rằng ông đã nằm trong quan tài nhưng phần nào đó trong ông đã gào hét lên rằng mình còn sống. Sau giấc mơ đó, khứu giác của Shin bỗng trở nên nhạy hơn bình thường rất nhiều và ông thường xuyên trốn lên tầng thượng của bệnh viện để hít thở không khí vì không chịu nổi mùi trong phòng bệnh. Và khi các y tá phát hiện ra họ cho rằng ông đang muốn nhảy lầu tự tử. Vậy là các bác sỹ quyết định cho ông xuất viện, gửi ông tới viện điều dưỡng, bỏ hết các trị liệu ung thư với tiên lượng ông chỉ có thể sống thêm 1- 3 tháng nữa. Lúc này Shin được biết sự thật về bệnh của mình, và ông quyết định muốn về nhà và sẽ chết ở nhà bên vợ con. Vào chính lúc này, hành trình tự hồi phục diệu kỳ của Shin đã bắt đầu:


Cuối cùng khi về được đến nhà, Shin ở trong tình trạng kém đến mức chỉ có thể đi được khi có sự trợ giúp của gậy hoặc xe đỡ và ăn bằng đường truyền vào tĩnh mạch (IV nutrition/IV therapy). Tuy nhiên rất may là ông vẫn có thể uống:

Sau khi trở về nhà, tôi không thể uống nước vòi được nữa. Nó có mùi. Nên tôi cố gắng tạo ra nước uống được từ nước vòi, cố gắng thay đổi nó. Tôi có một cái lọc carbon bằng than, và tôi đã sử dụng nó trong một cái xô qua một đêm. Thật là tốt, nước đã khác đi!... Sau đó tôi để ý thấy nước rất quan trọng, và tôi bảo con trai đi mua nước khoáng…. Tôi biết tác dụng tuyệt vời của việc nhịn ăn, và tôi không sợ điều đó. Nên, tôi uống nước và việc đó lại vô tình là một cách nhịn ăn, thực sự vì tôi không thể ăn bất cứ thứ gì vào thời điểm đó – chỉ có nước hàng ngày. Mặc dù không chữa trị bằng bất cứ liệu trình thuốc nào nữa, nhưng cơ thể tôi vẫn đã dần dần khá hơn. Đó là bước đầu tiên – chỉ có nước.


Khi Shin nói ông đã nhịn anh, ý ông là hệ tiêu hóa của ông không phải nghiền, tiêu hóa bất cứ thức ăn gì vì phương pháp truyền qua tĩnh mạch đã đưa thẳng các dưỡng chất vào máu của ông. Vì thế các cơ quan tiêu hóa -  gan, tụy, dạ dày, mật, đại tràng và ruột non của ông đều được nghỉ ngơi hiệu quả vào thời gian này. Về cơ bản ông nhịn ăn bằng nước. Như đã đề cập ở chương 1, đa số động vật có vú sẽ nhịn ăn bằng nước khi chúng bị bệnh, và các nghiên cứu cũng chỉ ra làm như vậy trong vài ngày sẽ cho phép cơ quan tiêu hóa của bạn tẩy sạch vi-rút, vi khuẩn, hoặc các tế bào chết. Các cơ quan có thể làm như vậy vì chúng không phải bận rộn tiêu hóa 3 bữa ăn một ngày. Cho nên, trong trường hợp của Shin, được truyền dinh dưỡng qua tĩnh mạch là một „điều may mắn ẩn mình“ vì nó cho phép ông tiếp tục nhịn ăn bằng nước.



Buổi sáng sau khi về nhà từ bệnh viện, Shin thức dậy trước khi mặt trời mọc và vô cùng biết ơn về việc còn sống để nhìn thấy một ngày nữa. Tại thời điểm đó, Shin đã nhận ra mức nghiêm trọng tình trạng bệnh của mình và ông hoàn toàn tin mình có thể chết bất cứ lúc nào:

Khi tôi thức dậy vào buổi sáng và nhìn thấy trời sáng, tôi tự nói, „Mình vẫn còn sống! Hôm nay là một ngày mới!“… Tôi sống ở một căn hộ trên tầng 2 với vợ và 3 con, và tôi đã muốn được nhìn thấy mặt trời mọc. Sân thượng ở trên tầng 8 và tôi đi lên đó bằng thang máy. Khi tôi thấy ánh nắng, điều đó thật tuyệt vời. Sau đó tôi cố gắng để nhìn thấy điều đó vào ngày hôm sau và rồi ngày hôm sau nữa. Thế là mỗi ngày tôi nói với mặt trời, „Tôi vẫn còn sống!“. Và khi tôi nhìn thấy mặt trời, tôi nhận ra là năng lượng duy nhất chúng ta nhận được từ vũ trụ chính là mặt trời… Đó là lần đầu tiên tôi để ý tới một điều như vậy.

Trong quá trình phỏng vấn, giọng nói của Shin đầy sự ngạc nhiên một cách kỳ diệu khi ông miêu tả việc lên ngắm bình mình ngày qua ngày. Với việc chấp nhận mình sắp chết, mỗi buổi sáng của ngày mới thật sự là một món quà đối với ông. Toàn bộ nỗi sợ hãi về cái chết đã rời bỏ tâm trí và cơ thể của ông, thay vào đó là lòng biết ơn vô cùng đối với bất cứ hơi thở nào ông được trao thêm. Khi ông ngồi trên tầng thượng của tòa nhà mỗi sáng, hấp thụ năng lượng ấm áp của những tia nắng mặt trời, ông bắt đầu nhận thấy có gì đó huyền ảo và tinh tế trong việc hít thở:

Tôi để ý thấy cơ thể tôi khá hơn khi thở ra. Thở ra và tự động hít vào…Rồi một ngày tôi đã thử tạo ra một giai điệu cùng với nó, như thế này (ông hát một nốt nhạc khi thở ra)…Trước khi bị bệnh, một người dạy yoga đã nói cho tôi biết „Các luân xa của anh đang bị đóng, và vùng hào quang của anh rất dơ.“…nên tôi đã thử sử dụng âm thanh, và lúc tôi chạm vào các điểm nhất định trên cơ thể, âm thanh lúc đó trở nên to hơn. Và đó là điểm của luân xa! Rồi tôi đã tìm ra 7 luân xa chính bằng cách thở ra mỗi sáng, chỉ là thử nghiệm…Bảy luân xa đối với một nghệ sỹ nhạc chính là hát 7 nốt của âm giai trưởng. Vậy nên tôi đã thử cố gắng kết nối các luân xa từ dưới lên.

Nói cách khác, Shin đã kết hợp một trong những tài năng của mình - âm nhạc – với hai phương thức chữa lành mới: thở ra và ngắm bình minh. Khi thử nghiệm hát một nốt nhạc trong lúc thở ra, ông phát hiện ra một số nốt nhất định vang vọng hơn tại một số vùng nhất định của cơ thể mình. Ví dụ, một nốt trầm hơn sẽ vang lên mạnh hơn ở vùng giữa ngực, trong khi một nốt cao hơn lại vang hơn ở vùng cổ họng. Vô tình ông đã khám phá ra 7 trung tâm năng lượng của cơ thể, hay chính là các luân xa trong yoga. (Kể từ đó ông nghiên cứu sâu hơn về hệ thống luân xa.) Những trung tâm năng lượng này bắt đầu từ phần dưới cùng của cột sống và chạy lên đến đỉnh đầu, và được cho là rất quan trọng trong việc truyền năng lượng đi khắp cơ thể. Thêm vào đó, khi một trong những luân xa của bạn bị đóng lại hoặc tắc nghẽn một phần, lý thuyết cho rằng sẽ dẫn đến bệnh tật hoặc rối loạn chức năng. Bằng cách thở ra và hát những âm rung, cùng lúc ngắm mặt trời mọc, Shin đã giúp làm sạch và tiếp năng lượng cho 7 luân xa của chính mình, cho dù ông không hề nhận biết được điều này vào thời điểm đó.


Một ngày Shin thức dậy trước khi bình mình, và để ý thấy những con chim đã hót rồi, điều này khơi dậy sự tò mò của ông:

Tôi thắc mắc „Sao mấy con chim lại hót? Khi nào thì chúng bắt đầu hót?“ Đó là câu hỏi của tôi. Rồi nên tôi dậy 10 phút sớm hơn, 20 phút hớm hơn - vẫn thấy chúng hót. 30 phút – vẫn hót. Sau đó tôi thức dậy 1 tiếng trước khi mặt trời mọc, và thật sự hoàn toàn yên lặng…Tôi thử để xem khi nào chúng bắt đầu hót và đó là 42 phút trước khi mặt trời mọc. Sau khi kiểm tra được lúc lũ chim bắt đầu hót, tôi không có gì để làm cho đến khi mặt trời mọc. Nên, tôi đã thở ra trong 42 phút.

Shin đã căn thời gian trong vòng một tháng và ông nhận ra không một chút sai sót, lũ chim luôn bắt đầu líu lo 42 phút trước khi mặt trời mọc, mặc dù thời gian mặt trời mọc có thay đổi một chút mỗi ngày. Là một nhà khoa học được đào tạo, Shin không cho phép việc chấp nhận những con chim đơn giản là bắt đầu hót vào 42 phút trước bình minh; ông muốn biết tại sao. Ông đã có một ý tưởng về việc đó và muốn điều tra, nên ông nhờ con trai mình đi mua một bình oxy ngoài hiệu thuốc. Nhà Shin cũng vô tình nuôi ba con chim, và lồng của chúng được đậy lại vào buổi đêm để giúp chúng ngủ. Một đêm, Shin quyết định thức để thực hiện thí nghiệm của mình. Khoảng giữa đêm, ông nhẹ nhàng thả oxy vào phòng của mấy con chim. Vài phút sau đó, mấy con chim bắt đầu hót. Sau đó vài phút, có lẽ khi khí oxy đã tan hết, mấy con chim lại im lặng và ngủ. Hào hứng với sự tiến triển đó, Shin đã đợi tới khoảng 2h30 sáng và sau đó nhẹ nhàng xả thêm oxy. Như đã dự đoán, mấy con chim lại bắt đầu hót và dừng vài phút sau đó. Cuối cùng, sau đó, mấy con chim lại hót lần nữa, lần này là 42 phút trước khi bình minh, chúng líu lo liên tục cho đến khi mặt trời mọc.

Lý thuyết của Shin là những con chim bắt đầu hót 42 phút trước khi mặt trời mọc vì đó là chúng đang phản ứng với lượng oxy cây cối bắt đầu nhả ra vào buổi sáng. Trong quá trình quang hợp, việc chỉ xảy ra khi có sự xuất hiện của ánh sáng, cây cối hấp thụ carbon dioxide từ không khí và nhả ra oxy. Cây cối không quang hợp vào buổi đêm, nhưng chúng bắt đầu nhả ra oxy ngay khi trời bắt đầu sáng vào buổi sáng, đó là khoảng 42 phút trước khi mặt trời mọc. Các nhà khoa học không chắc chắn tại sao chim chóc hót nhiều hơn vào buổi sáng so với thời điểm khác trong ngày, nhưng Shin phỏng đoán rằng việc cất tiếng hót cho phép lũ chim hít thở được nhiều oxy trong lành từ cây cối, lúc cây mới bắt đầu qúa trình quang hợp trong ngày. Thí nghiệm khoa học thu nhỏ của Shin đã thuyết phục ông rằng không khí đặc biệt rất tốt để hít thở vào trong suốt 42 phút trước khi mặt trời mọc, và điều đó thậm chí còn quan trọng hơn đối với ông vì ông đã bị ung thư di căn vào lá phổi bên phải.

......Còn tiếp

82 lượt xem0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

Comments

Rated 0 out of 5 stars.
No ratings yet

Add a rating
bottom of page