Nếu có một ngày để cảm thấy quyết tâm, vững vàng hơn trên con đường mình đang chọn, đã đi và sẽ đi với „Tận tâm sức khỏe“ thì có lẽ hôm nay là một ngày như vậy.
Từ lúc bắt đầu hành trình, mình đã có nhiều lúc đắn đo, hoang mang vì chưa nhìn thấy „cái đích“ cần đến hoặc những áp lực về thời gian, về sự nhanh và cái chậm của xung quanh khiến mình có những khoảnh khắc muốn dừng lại. Thế nhưng mỗi khi tự nghi ngờ hoặc trùn chân ấy thì lại có những câu chuyện, những con người, những hình ảnh cho mình biết được nếu đã là điều thật sự mong muốn từ trong tâm, và muốn làm bằng một cái tâm thì con đường sẽ hiện ra. Và mỗi ngày, mỗi một bước nhỏ tiến lên trên con đường đó, đã là „một cán đích“ rồi.
Hôm nay, một ngày của mình xuyên suốt bởi những trải nghiệm Reiki, những câu chuyện sức khỏe, những hình ảnh, câu nói xoay quay chủ đề trái tim. Một ngày để mình nhắc nhở bản thân vững tin hơn với hành trình „Heart Health“, hành trình chia sẻ và kết nối để lan tỏa ý thức, hành động tận tâm với sức khỏe của bản thân mỗi người.
Bài học về sức khỏe có lẽ là những bài học „vỡ lòng“, đã được đúc kết từ xa xưa, và chưa bao giờ ngừng được nhắc đến. Ai cũng có cho riêng mình một hay nhiều câu chuyện về „ý nghĩa của sức khỏe“, nhưng yêu thương, cảm nhận và ưu tiên sức khỏe của bản thân lại là bài học có lẽ „khó học“ nhất, mà thường cũng không hề được bôi đậm hay gạch chân trong cuốn sách „cuộc sống hiện đại“. Vì sẽ luôn có những cái đích, những ưu tiên khác „cần“ chúng ta hơn nên tạm thời chúng ta phớt lờ sức khỏe bản thân. Dù chưa được ưu tiên, nhưng cơ thể thông minh của chúng ta vẫn sẽ làm việc không ngừng nghỉ, vẫn rất kiên trì phát đi những tín hiệu, đợi chờ sự lắng nghe và thay đổi, chỉ cần chúng ta dành thời gian và hồi đáp. Chỉ là đừng quá muộn, bạn nhé!
Vào ngày thứ 5 tuần trước:
„Mỗi sáng thức dậy, người thân vẫn còn bình yên, bản thân vẫn còn sức khỏe, trời vẫn còn xanh, chính là ngày hạnh phúc“, khi đọc được câu này của một người bạn đăng trên facebook cá nhân vào buổi sáng, mình chỉ thấy đây là một câu nói đẹp. Nhưng đến trưa, vào một viện chăm sóc những người liệt thăm một người quen nằm đó khi mới 30 tuổi, mình mới cảm nhận được câu nói đó...
Comments